Thủ tướng khen cô giáo ở Gia Lai làm thơ hay cổ vũ chống dịch Covid-19
Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã gửi thư ghi nhận, đánh giá cao và gửi lời cảm ơn đến cô giáo Chu Ngọc Thanh về bài thơ hay cổ vũ chống dịch Covid-19.
Mới đây trên mạng xã hội đã "dậy sóng" với bài thơ "Đất nước ở trong tim" của cô giáo Chu Ngọc Thanh, Giáo viên Trường THCS Hùng Vương (huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai), có nội dung ca ngợi đất nước trong "cuộc chiến" phòng, chống dịch Covid-19.
Sau khi các báo chí đăng tải về bài thơ này, ngày 19/2, Văn phòng Chính phủ có văn bản gửi cô giáo Thanh cho biết, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã đọc và thấy rằng bài thơ đã phản ánh đúng thực trạng phòng, chống dịch Covid-19 của đất nước.
Đồng thời, bài thơ thể hiện được niềm tin và tinh thần yêu nước nồng nàn; có ý nghĩa vận động toàn xã hội (trong học tập và sinh hoạt) cùng đoàn kết, chung sức, chung lòng thực hiện có hiệu quả kế hoạch phòng, chống dịch Covid -19 mà Đảng, Nhà nước, Chính phủ và Thủ tướng Chính phủ đang chỉ đạo, triển khai.
Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã gửi thư ghi nhận, đánh giá cao và gửi lời cảm ơn đến cô giáo Chu Ngọc Thanh về bài thơ nêu trên.
Trước đó, ngay sau khi 2 ca bệnh đầu tiên mắc virus Corona tại Việt Nam được chữa khỏi, Thủ tướng đã ngay lập tức có quyết định khen thưởng các y, bác sỹ của Bệnh viện Chợ Rẫy.
Thủ tướng cũng quyết định khen thưởng đội bay của Vietnam Airlines sau khi thực hiện nhiệm vụ quốc tế đưa hàng cứu trợ của Chính phủ Việt Nam đến Trung Quốc và đưa 30 công dân Việt Nam về nước.
Bài thơ của cô giáo Chu Ngọc Thanh đăng trên báo Thanh Niên:
Đất nước ở trong tim
Đất nước mình bé nhỏ vậy thôi em
Nhưng làm được những điều phi thường lắm
Bởi hai tiếng nhân văn được cất vào sâu thẳm
Bởi vẫn giữ vẹn nguyên hai tiếng đồng bào.
Em thấy không? Trong nỗi nhọc nhằn, vất vả, gian lao
Khi dịch bệnh hiểm nguy đang ngày càng lan rộng
Cả đất nước mình cùng đồng hành ra trận
Trên dưới một lòng chống dịch thoát nguy.
Với người láng giềng đang lúc lâm nguy
Đất nước mình không ngại ngần tiếp tế
Dù mình còn nghèo nhưng mình không thể
Nhắm mắt làm ngơ khi ai đó cơ hàn.
Với đồng bào mình ở vùng dịch nguy nan
Chính phủ đón về cách ly trong doanh trại
Bộ đội vào rừng chịu nắng dầm sương dãi
Để họ nghỉ ngơi nơi đầy đủ chiếu giường.
Với chuyến du thuyền đang khóc giữa đại dương
Mình mở cửa đón họ vào bến cảng
Chẳng phải bởi vì mình không lo dịch nạn
Mà chỉ là vì mình không thể thờ ơ.
Thủ tướng phát lệnh rồi, em đã nghe rõ chưa
"Trong cuộc chiến này sẽ không có một ai bị để lại"
Chẳng có điều gì làm cho mình sợ hãi
Khi trong mỗi người nhân ái được gọi tên.
Từ mái trường này em sẽ lớn lên
Sẽ khắc trong tim bóng hình đất nước
Cô sẽ nối những nhịp cầu mơ ước
Để em vẽ hình Tổ quốc ở trong tim.
Nhớ nghe em, ta chẳng phải đi tìm
Một đất nước ở đâu xa để yêu hết cả
Đảng đã cho ta trái tim hồng rạng tỏa
Vang vọng trong lòng hai tiếng gọi Việt Nam!